Published
8 giờ agoon
Học sinh lớp 3 bị chấn thương sọ não, phải ‘sống đời thực vật’ sau tai nạn giao thông, nhưng vẫn chưa ai chịu trách nhiệm. Vụ việc gióng lên tiếng chuông cảnh báo về an toàn giao thông và trách nhiệm xử lý của cơ quan bảo vệ pháp luật.
Ngày 21-1-2023, em N., học sinh lớp 3, không may bị chấn thương sọ não nghiêm trọng sau khi bị xe gắn máy điều khiển bởi H.T.T.H., một thiếu niên chưa đủ tuổi chịu trách nhiệm hình sự, tông vào xe đạp. N. và em trai bị đẩy vào hoàn cảnh bi thương, trong đó N. không còn nhận thức, phải sống đời thực vật.
Theo báo cáo, sau khi xảy ra tai nạn, N. đã được chuyển tới nhiều bệnh viện lớn để điều trị, từ Bệnh viện Đa khoa Sóc Trăng đến Bệnh viện Nhi đồng 1. Chi phí y tế tăng cao, nhưng không có nguồn hỗ trợ đáng kể từ bên gây tai nạn. Gia đình cháu H. chỉ thỏa thuận hỗ trợ 42 triệu đồng, sau đó không còn liên hệ.
Dù có dấu hiệu tội phạm vi phạm quy định về tham gia giao thông đường bộ, Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an huyện Châu Thành quyết định không khởi tố vụ án hình sự. Lý do vì H.T.T.H., người lái xe gây tai nạn, chưa đủ tuổi chịu trách nhiệm theo quy định pháp luật, mới 14 tuổi 10 tháng 12 ngày vào thời điểm xảy ra tai nạn.
Liên quan đến nguồn gốc chiếc xe gắn máy, lãnh đạo Công an huyện Châu Thành xác nhận H. tự ý lấy xe của người thân. Tuy nhiên, các biện pháp pháp lý cụ thể để xử lý sự việc này vẫn chờ quyết định.
Ông Đoàn Đức Linh, cha của N., đã gửi đơn khiếu nại đến nhiều cơ quan chức năng, từ Bộ Công an đến Tòa án nhân dân tỉnh Sóc Trăng, nhưng chưa nhận được phán quyết cuối cùng. Gia đình ông Linh gánh chịu áp lực cả về tình cảm lẫn tài chính khi phải chăm sóc một đứa trẻ gặp nạn mà không có khả năng nhận biết.
“Tôi mong cơ quan chức năng sẽ có phán quyết thỏa đáng để đảm bảo quyền lợi cho con tôi,” ông Linh chia sẻ. Suốt thời gian qua, ông đã nỗ lực tìm kiếm công lý, nhưng mọi mong đợi dường như vô vọng.
Tai nạn giao thông là vấn đề gây đau lòng cho nhiều gia đình ở Việt Nam. Vụ việc của em N. nhấn mạnh sự cấp bách trong việc nâng cao ý thức tự giác chấp hành luật giao thông, cũng như trách nhiệm của gia đình trong việc giám sát con em. Bên cạnh đó, nó là lời cảnh tỉnh về tầm quan trọng của việc đảm bảo công bằng trong xử lý các vụ việc pháp lý liên quan.
Đứng trên vai trò của cơ quan pháp luật, cần có giải pháp rõ ràng và hợp lý để giải quyết các tình huống trong đó người gây tai nạn chưa đủ tuổi chịu trách nhiệm hình sự. Hơn nữa, dễ thấy rằng cần có một cơ chế bảo trợ tốt hơn cho những gia đình nạn nhân đang gánh chịu hậu quả nặng nề từ tai nạn giao thông.
Luật pháp và tuổi chịu trách nhiệm hình sự: Theo điều 260 Bộ luật Hình sự, cần xem xét lại khái niệm và điều khoản áp dụng cho những người chưa đủ tuổi, từ đó có biện pháp thích hợp.
Cơ chế giám sát giao thông: Cần nâng cao ý thức của người dân và áp dụng biện pháp giảm thiểu các vụ tai nạn tương tự, thông qua những chiến dịch truyền thông mạnh mẽ.
Hỗ trợ gia đình nạn nhân: Các chính sách hỗ trợ cần thấu đáo và thực tế hơn, giúp giảm bớt gánh nặng tài chính cho gia đình nạn nhân.
Sự việc của em N. không chỉ là câu chuyện về một bi kịch gia đình, mà còn là hồi chuông cảnh tỉnh đối với toàn bộ xã hội về trách nhiệm và quyền lợi pháp lý trong các vụ tai nạn giao thông. Sự công bằng trong pháp luật sẽ góp phần làm ổn định xã hội, nâng cao ý thức tuân thủ luật giao thông của người dân, đồng thời mang lại sự bình an cho cộng đồng.
Với những nỗ lực không ngừng của cha mẹ N. cùng sự vào cuộc của các cơ quan bảo vệ pháp luật, chúng ta vẫn có quyền hy vọng vào một phán quyết cuối cùng công bằng, không chỉ dành cho N. mà còn cho bất kỳ ai gặp phải tình huống tương tự trong tương lai.